Saturday, October 31, 2015

Bộ tranh trần trụi về cuộc sống hiện đại chi phối con người

Những hình ảnh sâu sắc, ý nghĩa minh họa về cuộc sống hiện đại ngày nay của loài người do họa sĩ Steve Cutts thực hiện khiến nhiều người suy nghĩ.

Steve Cutts, một nhà minh họa và cũng là một nhà thiết kế phim hoạt hình tại London, cho rằng cuộc sống này không phải lúc nào cũng đẹp như những shot hình phong cảnh trong truyện cổ tích. Mới đây, Steve Cutts đã cho ra đời một bộ tranh minh họa đáng suy ngẫm về cuộc sống hiện đại chi phối con người. Khi mọi thứ càng hiện đại, con người cũng dần có nhiều thói quen xấu. Mọi thứ cần phải thay đổi khác đi ngay từ bây giờ, trước hết hãy bắt đầu từ thói quen phụ thuộc vào smartphone chẳng hạn.

Cùng xem chùm ảnh minh họa về sự thật cuộc sống hiện nay của Steve Cutts và cảm nhận ý nghĩa của nó:
cnghe13_1443427013.jpg
Ngày ngày chúng ta chỉ biết cắm mặt vào smartphone bất kể ở đâu: đường phố, nơi làm việc, nhà...
cnghe3_1443427013.jpg
Thứ con người đọc, xem thời nay đang ngày một biến chất.
cnghe4_1443427014.jpg
Hàng ngày chúng ta làm việc như những nô lệ.
cnghe6_1443427014.jpg
Con người chúng ta phá hủy trái đất để kiếm tiền.
cnghe7_1443427014.jpg
Smartphone đang điều khiển con người giống như cách chúng ta điều khiển những con vật.
cnghe8_1443427014.jpg
Con người thời hiện đại ngày một phát phì.
cnghe9_1443427014.jpg
Tất cả chúng ta đều chen chúc trên một chuyến tàu.
cnghe10_1443427014.jpg
"Vòng tuần hoàn cuộc sống" - một vòng luẩn quẩn của các món hàng hóa đắt tiền. Chúng ta kiếm tiền cuối cùng chỉ để mua những thứ xa xỉ mà lãng phí.
cnghe11_1443427014.jpg
Lười vận động là căn bệnh của thời hiện đại, bởi tất cả đều là đồ ăn nhanh được phục vụ tận nơi.
cnghe12_1443427015.jpg
Con người vì tham tiền, cuối cùng lại chết vì tiền.
cnghe2_1443427013.jpg
Chúng ta khai thác các nguồn tài nguyên thiên nhiên, những mối quan hệ hợp tác cũng từ đó mà ra.
cnghe1_1443427013.jpg
Sự giàu có của một người là dựa trên sự khổ sở của rất nhiều người khác.
cnghe14-7654-1443499205.jpg
Hàng ngày trên thế giới, loài người giết không biết bao nhiêu động vật xung quanh để nuôi sống chính mình.

Thời nay, chúng ta quá bận để yêu nhau

Ngày vẫn thế, chỉ vỏn vẹn 24h. Nhưng việc thì nhiều hơn, mối quan tâm thì lắm hơn. Vậy thời gian nào để yêu nhau?

Cuộc sống càng hiện đại thì người ta càng bận bịu nhiều hơn. Bởi không chỉ có nhiều hơn những sở thích, đam mê mà còn là lao động, làm ăn. Kinh tế thực sự ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình. Nhu cầu càng cao thì thời gian càng ít đi.
Nhưng liệu có phải rằng chúng ta đang nguỵ biện hay không? Có phải chúng ta chỉ là lấy cớ và yêu sự tự do của mình hay không? Tôi không phủ nhận việc lũ trẻ ngày nay học nhiều hơn thế hệ chúng tôi ngày trước. Mất nhiều thời gian cho học hành.
Tôi cũng không phủ nhận việc cơm áo gạo tiền đã cuốn chúng ta đi, vắt kiệt sức chúng ta. Khiến cuộc sống của chúng ta cứ quay cuồng trong việc mua nhà - tậu xe - mua nhà to hơn- tậu xe xịn hơn... Rồi bận bịu, rồi lỡ hẹn với những ước mơ nhỏ bé.
Tôi cũng không phủ nhận việc chúng ta bị cuốn đi trong hằng hà sa số những việc như một trận tenis, show truyền hình thú vị, Facebook, một vài cuộc tranh luận trên mạng, các độ nhậu, cà phê, tập gym... và đôi khi là cả những mối tình ngoài luồng nữa.
giadinh1-7997-1443169429.jpg
Ảnh minh họa.
Ngày vẫn thế, chỉ vỏn vẹn 24h. Nhưng việc thì nhiều hơn, mối quan tâm thì lắm hơn. Vậy thời gian nào để yêu nhau?
Đó là lý do tôi vẫn hay tới nhà hàng của tôi. Không chỉ là để ở gần vợ mình, nhìn nàng làm việc. Mà còn hơn cả thế, là nhìn những người yêu nhau rảnh rang ngồi ăn một bữa với nhau, bên nhau. Là nhìn các gia đình dắt díu nhau đi ăn, mời bố mẹ, ông bà, cô chú đi ăn. Đó chính là những khoảnh khắc hạnh phúc đấy thôi! Những người không bị bận!
Hay việc tôi muốn mua nhà chung cư cũng là thế. Để vợ chồng con cái có một không gian sinh hoạt chung thay vì mỗi người ở một tầng của mình. Đôi khi, chỉ là con đường đến trường các con kéo dài 20-30 phút đủ để tôi nói và nghe Pi My trò chuyện. Đôi khi chỉ là cuối tuần bên vợ mình. Đôi khi chỉ là nắm tay nàng trong khi ngủ.
Bởi cuộc đời, nói mãi rồi, ngắn ngủi xiết bao. Ngoảnh đi ngoảnh lại chúng ta đều đã già, lũ trẻ đều lớn lên và bạn bè thì người này hay người nọ đi xa mãi. Không rảnh rỗi lúc này để yêu nhau thì đợi đến bao giờ?
Không yêu nhau bây giờ thì để đến lúc nào yêu nhau?

Những câu chuyện cảm động về 'gia đình là số một'

Em trai tôi nói bằng giọng nghiêm túc: 'Sau này chị làm đám cưới, em sẽ chuốc say hết họ hàng nhà trai, rồi lại dắt chị về nhà'.

- Hồi bé có ông thầy bói bảo tôi "ngũ hành khuyết mộc", thế là mẹ bắt tôi nhận cái cây trước nhà làm cha nuôi. Sáng nào đi học tôi cũng cúi đầu bảo cái cây: "Thưa ba con đi học".
- Lúc bé bảo bố thèm ăn hạt bí, hồi ấy không có hạt bí bóc sẵn như bây giờ, bố sợ tôi cắn hạt bị mắc răng nên đã bóc sẵn cả bịch cho tôi. Mấy hôm trước được bạn trai bóc cho một bát lựu, tôi chụp ảnh khoe trên Facebook. Bố nhìn thấy liền bình luận: "Hạt bí dễ bóc hay lựu dễ bóc?". Mẹ tôi cười bảo: "Bố mày là thế, không ai thương mày thì ông ấy buồn, có người thương mày hộ ông ấy thì ông ấy lại không vui".
- Học xa nhà, Tết đến chẳng may làm mất chứng minh thư không mua được vé, tôi mếu máo gọi cho bố. Bố bảo đừng lo, để bố nghĩ cách. Sáng hôm sau bố gọi điện, bảo đang đỗ xe trước cổng trường. Tôi vội chạy ra, chỉ thấy mắt bố hằn vệt đỏ, tôi ấp úng hỏi: "Bố lái xe suốt đêm có mệt không?". Bố bảo: "Không sao, bố còn trẻ".
- Có lần em gái bị một thằng cùng lớp bắt nạt, tôi xông vào đánh nó, kết quả bị đấm chảy máu mũi. Dù đau nhưng tôi vẫn thấy hả hê lắm. Buổi tối trước khi đi ngủ, tôi cố ý hỏi: "Nếu được chọn, em thích có anh trai hay chị gái hơn?". Em tôi đáp: "Anh trai". Tôi không vui hỏi tiếp: "Vì sao?". Nó quay lưng vào góc tường, rồi nói: "Nếu em bị bắt nạt, anh trai bị người ta đánh, em sẽ không phải buồn".
- Thời đi học lần nào về nhà bà nội cũng lén nhét tiền vào túi áo, quay lại trường rồi tôi mới phát hiện ra. Bây giờ tốt nghiệp đi làm rồi, bà vẫn không bỏ thói quen ấy, bảo tôi đi làm mệt mỏi, phải ăn uống đủ chất, không được bạc đãi bản thân. Đối với bà, tôi lúc nào cũng chỉ là một đứa bé.
- Tôi bị phát hiện viêm gan B, đã không thể điều trị được. Nguyên do là lúc nhỏ không tiêm phòng. Hôm có kết quả xét nghiệm, mẹ tôi lén giấu đi. Tối ấy, nghe tiếng mẹ mở cửa, tôi giả vờ ngủ. Mẹ ngồi bên cạnh giường hồi lâu, rồi bắt đầu khóc, nói: "Xin lỗi con, đều tại mẹ". Mẹ yêu quý của con, sao con có thể trách mẹ được, con yêu mẹ mãi mãi.
nhung-cau-chuyen-cam-dong-ve-gia-dinh-la-so-mot
Ảnh minh họa.
- Bố tôi có đôi tai không hoàn hảo, phải, ông không nghe thấy gì. Từ bé tôi hay bị trêu ghẹo, nhưng tôi không bao giờ trách móc bố. Mỗi lần về thăm nhà, bước đến sau lưng bố, sau đó nhìn khuôn mặt sáng bừng vui sướng của bố, vừa hạnh phúc lại vừa đau lòng.
- Cấp hai, bố tôi phải phẫu thuật, nợ nần tứ tung, nhà không có tiền. Đôi giày duy nhất của tôi bị hỏng, tôi không dám nói với ai. Mỗi ngày giả bộ xỏ chân vào giày ra khỏi nhà, rồi đi chân đất đến trường. Cuối cùng bị hàng xóm phát hiện kể lại với bố mẹ. Một tuần liền bố mẹ chỉ ăn cháo trắng trộn mắm để tiết kiệm tiền mua giày cho tôi. 13 năm đã trôi qua, mỗi lần nhớ lại vẫn không cầm được nước mắt.
- Cấp ba ở trong trường, có lần bảo bố tối thứ sáu sẽ về, nhưng thứ bảy cô giáo bắt đi học bù nên tôi báo lại không về được nữa. Đầu dây bên kia bố im lặng một lúc rồi hắng giọng bảo: "Mẹ nhớ con lắm, làm toàn món con thích, hay để bố mẹ đem đến trường cho con?". Giây phút nhìn bố mẹ tay xách lỉnh kỉnh đồ ăn đứng bên ngoài cổng trường, cả đời này tôi cũng không quên.
- Bật webcam nói chuyện với bố mẹ, chợt nhớ ra phải hoàn thành nốt một bài luận, tôi cứ thế cúi đầu làm, ngẩng lên mới phát hiện bố mẹ cứ nhìn tôi qua webcam mãi. Sau hơn một tiếng đồng hồ, nước mắt chực rơi, tôi phải lén tắt webcam đi.
- Cuối cấp ba, bài tập nhiều vô kể. Có hôm bị sốt nhưng tôi vẫn cày đầu làm đề Anh. Bố bước vào xé tan tờ đáp án, bảo: "Tắt đèn đi ngủ! Có gì mai bố nói chuyện với cô giáo cho".
- Lần nào từ trường về nhà cũng thấy bố đang nấu cơm. Tôi trêu mẹ: "Sướng nhất mẹ rồi, lấy được ông chồng đảm đang thế này". Mẹ lườm tôi bảo: "Sướng cái gì? Lúc nào cô về ông ấy mới chịu vào bếp. Ngày thường có chết đói cũng không buồn đứng dậy pha lấy bát mỳ".
- Tốt nghiệp xong tôi trụ lại thành phố, trừ các khoản chi tiêu thì mỗi tháng còn dư được 1 triệu. Bố bảo gửi tiền cho nhất định không chịu, nghĩ mình đi làm rồi là người lớn rồi. Có lần bác tôi đi công tác ghé thăm, cho tôi 15 triệu. Tôi giật mình nhất quyết không nhận. Bác tôi mới bảo: "Của bố con đấy, ông ấy buồn lắm, bảo con gái không cần tiền của ông ấy thì ông ấy còn đi làm làm gì nữa".
- Tôi bình thản kể với mẹ đã chia tay người yêu. Mấy hôm sau bố cứ hơi tí lại cho tôi tiền, bảo thích gì thì mua, cuối tuần đi chơi xa cũng thú vị... Tôi thấy lạ hỏi mẹ, mẹ cười bảo: "Bố con sợ con thất tình chán đời đó".
- Mấy năm trước, nhà chỉ có một điều hoà, lắp phòng tôi. Có hôm nóng không chịu nổi, cả nhà lại chui vào phòng tôi ngủ. Mẹ và tôi nằm giường, bố và anh trai nằm đất. Giờ thì mỗi phòng một điều hoà, nhiều khi tôi chỉ mong điều hoà phòng bố mẹ và anh trai đột nhiên hỏng bất thình lình, để họ lại vào phòng tôi ngủ như xưa.
- Lúc bé được bà chăm bẵm, cuối tuần bố mẹ mới đón về. Có lần buổi chiều bố mẹ vừa đón về, tối bà lại qua đón, bảo nhớ tôi quá. Bây giờ nghĩ lại thật sự rất cảm động, nhà bà cách nhà tôi vài km, bà đi bộ đến rồi lại cõng tôi về.
nhung-cau-chuyen-cam-dong-ve-gia-dinh-la-so-mot-1
Ảnh minh họa.
- Hồi nhỏ mỗi lần mẹ bảo thích ăn đầu cá, tôi lại tủm tỉm cười: "Đầu cá có gì ngon mà mẹ lại thích ăn nhỉ!". Thế rồi có lần mẹ đưa đi ăn cỗ cưới, cả bữa mẹ không hề chạm đũa vào miếng đầu cá, tôi mới nhận ra thì ra mẹ đã không nói thật.
- Em trai tôi từng nói: "Từ hôm nay em sẽ học uống rượu". Tôi cười mắng: "Trẻ ranh học uống rượu làm gì?". Nó đáp bằng giọng nghiêm túc: "Sau này chị làm đám cưới, em sẽ chuốc say hết họ hàng nhà trai, rồi lại dắt chị về nhà".
- Lúc bé có hôm mẹ đi trực đêm, tôi ngủ với bố. Nửa đêm bố dậy đi vệ sinh, chẳng hiểu lật chăn kiểu gì che kín cả người tôi. Lúc quay lại không nhìn thấy tôi, bố hớt hải gọi ông dậy, hai người đi tìm tôi quanh xóm nhỏ ngõ lớn. Lúc họ thất vọng trở về, phát hiện tôi vẫn đang nằm ngon giấc trong chăn.
- Anh trai hơn tôi hai tuổi, lúc bé hay bắt nạt tôi. Có lần đưa tôi đi chơi, chơi chán tôi bỏ về giữa chừng. Anh không thấy tôi đâu, mới hỏi một bác đứng gần đó, bác này bảo anh là tôi bị yêu quái bắt đi rồi. Anh nghe thế khóc um lên, bác này dỗ thế nào cũng không nín, đành phải cõng anh tôi về tận nhà.
- Có lần muốn cúp máy nên nói đại: "Máy con hết tiền rồi, thôi mẹ nhé". Một lúc sau, mẹ nhắn cho một dãy số, bảo: "Nạp vào đi con, bố vừa chạy đi mua cho con đấy". Đột nhiên thấy mình thật tệ.
- Cả nhà đang ăn cơm, TV chiếu phim tình cảm Hàn Quốc. Bố tự dưng chuyển kênh, tôi và mẹ đồng thanh "A" một tiếng, bố giật mình chuyển lại kênh cũ, than: "Gì mà như đỉa phải vôi thế!".
- Tôi không có thói quen kéo rèm trước khi ngủ, nhưng sáng nào dậy cũng thấy rèm cho kín mít. Cứ tưởng mình bị mộng du, bèn kể với mẹ. Mẹ mới bảo, vì bố sợ ánh ban mai làm tôi chói mắt, sáng nào cũng dậy sớm kéo rèm cho tôi.
- Bố mẹ đi làm công nhân ở xa, hè mới được gặp bố mẹ. Có lần bố dắt tôi vào KFC mua hai cái đùi gà cho tôi, rồi ngồi đọc báo chờ tôi. Tôi ăn xong một cái bèn nói: "Con no quá rồi, không ăn cố được nữa". Bố ăn hộ tôi cái còn lại. Thực ra tôi biết bố chỉ có thể mua được hai cái đùi gà thôi.
- Đi tàu hoả về ăn tết, khoảng 3h mới đến nơi, tôi bảo mẹ cứ để cửa, tôi tự về. Nhưng bước ra khỏi ga, thấy bố mẹ đã đứng chờ sẵn, hỏi ra mới biết họ đã đến từ 12h rồi.
- Sau khi ông nội mất, mẹ tôi tìm thấy trong ngăn tủ ông một tập phong bao lì xì, bên trong đều có tiền. Đó là tiền lì xì những năm tới ông dành cho tôi.
- Em trai kém tôi 8 tuổi, tôi rất thích trêu nó. Một lần tôi bảo thèm ăn kem quá, nó bèn dốc ngược cặp sách, tìm được 2 nghìn, rồi nói giọng tự hào bảo tôi: "Cho chị đấy, mau đi mua kem".
- Năm ấy bố tôi bị tai nạn giao thông, phải cấp cứu nhiều giờ đồng hồ. Lúc tôi hớt hải chạy đến bệnh viện, được cô y tá kể lại, trước khi tiêm thuốc mê, bằng chút tỉnh táo cuối cùng, bố tôi đã nói với bác sĩ: "Xin hãy cứu tôi, phải cứu tôi, con gái tôi đang chờ, tôi không thể chết".
- Trung thu nhiều năm về trước, tôi học cấp hai, không có bánh trung thu để ăn. Tôi khóc nói với ông. Thế là ông tôi, vì không biết đi xe đạp, đã chạy bộ cả chục cây số đem bánh đến cho tôi. Thật hối hận khi đó đã không ăn hết bánh ông cho, bây giờ chẳng còn ai bằng lòng đi bộ đoạn đường xa như thế vì tôi nữa. Thực sự rất nhớ ông, mong ông ở trên cao, luôn bình an khoẻ mạnh.

Chùm ảnh khiến bạn suy nghĩ về cuộc sống

Những bức ảnh khắc họa chân thực cuộc sống khiến bạn lặng người suy ngẫm.

16_1427085563.jpg
Sự vô cảm đáng sợ của con người.
11_1427085563.jpg
Khi con người sống và thể hiện tình thương bằng mạng ảo.
12_1427085563.jpg
Đạp đổ tất cả rồi cuối cùng người gánh chịu hậu quả chính là mình.
13_1427085564.jpg
Mỗi ngày mới là một cơ hội mới, điều đó tùy thuộc vào sự lựa chọn của bạn.

Bộ tranh chân thật về cuộc sống

Mở đầu câu chuyện là những hình ảnh bi quan, chán nản, thất vọng về tiền bạccông việc... Nhưng vượt qua tất cả, cậu bạn này đã lấy lại được niềm tin, quyết tâm vượt qua mọi khó khăn. Bằng lời văn dí dỏm, hài hước, câu chuyện chân thực không chỉ đem lại tiếng cười tâm đắc cho các bạn trẻ mà nó còn gửi đi thông điệp thật sâu sắc, tích cực "Chúng ta còn trẻ hãy cứ đón nhận thất bại chứ đừng chán nản!"

Hãy cùng thưởng thức những thông điệp ý nghĩa của bộ tranh đang gây sốt này nhé:

Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống


Bộ tranh chân thật về cuộc sống